Chị sinh ra và lớn lên trong một gia đình thuần nông. Vì điều kiện gia đình đông con nên vừa hết cấp hai, chị xin nghỉ học để ở nhà phụ giúp bố mẹ. Ở cái tuổi đẹp nhất thì con gái, chị cao ráo, trắng trẻo với đôi mắt biết cười khiến cho được nhiều chàng trai trong vùng đem lòng yêu mến, mong lấy về làm vợ. Không tối nào, nhà chị thiếu những đám trai trong làng ngoài xã, người học hành tử tế, con nhà khá giả đến chơi, đến tán tỉnh, mong chiếm được trái tim người con gái người nết na, xinh xắn ấy.
Số phận đưa đẩy, 20 tuổi, chị gật đầu đồng ý làm vợ anh – một gã đàn ông không nghề nghiệp ổn định, không học hành đàng hoàng. Anh lại là con trai thứ trong một gia đình có đông anh chị em, gia cảnh cũng chẳng mấy khấm khá. Bù lại, anh có vẻ bề ngoài đẹp trai và tài ăn nói. Ngay lần đầu tiên hai người gặp nhau, chị đã bị hạ gục bởi lối nói chuyện vừa tình cảm lại đầy hài hước của gã trai đã ngoài 30 ấy.
Cuộc sống càng thêm niềm vui và hạnh phúc khi một năm sau, họ có cậu con trai đầu lòng kháu khỉnh, và 3 năm sau họ có thêm cậu con trai thứ 2 cũng khỏe mạnh, đáng yêu. Những ngày đầu mới về ở với nhau, hai vợ chồng chí thú làm ăn, cùng nhau vun vén hạnh phúc gia đình, chăm lo cho con cái trọn vẹn.
Anh cũng có được công việc ổn định, dù nghề thợ xây vất vả nhưng vì vợ con mà cố gắng làm lụng, tích cóp. Chị hằng ngày buôn vải vóc trong chợ, vừa xinh đẹp lại sắc sảo, giỏi giang nên chẳng mấy chốc ăn nên làm ra, có đồng vốn đồng lãi để mở rộng kinh doanh. Cuộc sống gia đình viên mãn và hạnh phúc khiến cho người trong làng đều ngưỡng mộ và lấy làm bài học dạy con mình “chúng nó chí thú làm ăn, vì nhau mà cố gắng như thế thì gia đình mới yên ấm, hạnh phúc được!”.
Càng khuyên can chị càng bị chồng chửi bới, đánh đập, có lần đánh đập chị đến bất tỉnh. Có lần nghĩ quẩn, chị định quyên sinh nhưng gia đình bên ngoại biết chuyện đã khuyên ngăn nên chị từ bỏ. Thương con đang tuổi ăn tuổi học, vì không muốn chúng chịu ảnh hưởng từ người cha tệ nạn, bạo lực, chị đành gửi chúng về bên ngoại nhờ ông bà chăm sóc.
Đêm hôm ấy, không thấy anh về nhà, chị đến nhà nhân tình của chồng thì thấy đèn vẫn sáng và chồng mình đang ôm ấp ả đàn bà đó. Bị bắt quả tang nhưng hai người vẫn bao biện rằng “hai chị em tao đang tam su với nhau” và chửi rủa chị không ngớt. Đau đớn, tủi nhục, chị chạy về nhà vơ vội quần áo, tư trang để quay về nhà mẹ đẻ, đành lòng cắt đứt tình cảm với gã đàn ông bội bạc, khốn nạn ấy.
Vậy mà chưa kịp bước chân ra khỏi nhà, chị thây anh đang đứng ở trước sân, một tay cầm dây điện, miệng chửi rủa thậm tệ “Mày định đi đâu? Mày tưởng mày ra khỏi cái nhà này mà thoát được tao sao?”. Nói rồi hắn lao vào túm tóc chị, dùng dây điện đánh tới tấp vào lưng, vào đầu, vào chân chị, sau đó trói chị ở góc sân. Hắn bỏ mặc chị ở đó quay lại nhà ả tình nhân. Đau đớn tột cùng cả về tinh thần lẫn thể xác, cũng chẳng biết kêu than với ai, chị chỉ biết khóc cho số phận của mình, đợi chờ đến sáng có người sang cứu giúp.
Dường như số phận đã quá nghiệt ngã đối với cuộc đời chị. Cuộc đời chị rồi sẽ đi về đâu, hai con nhỏ rồi sẽ ra sao khi hạnh phúc gia đình tan nát, khi số phận chị chưa biết đến bao giờ mới thoát khỏi gã đàn ông vũ phu, bạc tình bạc nghĩa ấy?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét